tính từ
thông dụng (chữ viết Ai
bình dân; (thuộc) dân chúng; (thuộc) quần chúng
bình dân
/dɪˈmɒtɪk//dɪˈmɑːtɪk/Từ "demotic" ban đầu xuất phát từ tiếng Hy Lạp cổ đại và dùng để chỉ một dạng chữ viết tay cụ thể thường được sử dụng trong dân chúng, trái ngược với kiểu chữ viết trang trọng và nghệ thuật được gọi là "book hand". Ở Ai Cập cổ đại, thuật ngữ "demotic" được dùng để mô tả một dạng chữ tượng hình viết tay ít chuẩn mực hơn, ít trang trọng hơn xuất hiện trong Thời kỳ Hậu kỳ (khoảng thế kỷ thứ 7 trước Công nguyên) như một dạng chữ tượng hình đơn giản và ít trang trọng hơn so với chữ tượng hình trước đó. Vì kiểu chữ này dễ tiếp cận và dễ học hơn so với nghệ thuật viết tay cao cấp, nên nó trở nên phổ biến trong dân chúng, hay "demos" (có nghĩa là "commoners"). Thuật ngữ "demotic" đã phát triển theo thời gian và hiện được dùng để mô tả bất kỳ dạng ngôn ngữ hoặc chữ viết không chính thức, hàng ngày nào tương phản với các dạng chuẩn mực hơn hoặc văn học. Trong cách sử dụng hiện đại, nó còn mang ý nghĩa giản dị, mộc mạc và chân thực, trái ngược với phong cách cầu kỳ và tinh tế thường thấy ở tầng lớp thượng lưu hoặc tinh hoa.
tính từ
thông dụng (chữ viết Ai
bình dân; (thuộc) dân chúng; (thuộc) quần chúng
Chữ viết Ai Cập cổ đại được gọi là demotic thường được sử dụng cho mục đích cá nhân và hành chính trong thời kỳ Hậu kỳ và thời kỳ Hy Lạp hóa.
Nhiều người dân Ai Cập vẫn sử dụng chữ viết bình dân cho các ghi chú cá nhân và giao tiếp hàng ngày vì nó vẫn được dạy ở trường.
Chữ viết Demotic, với các ký tự tròn và viết thảo đặc trưng, được sử dụng rộng rãi trong các văn bản pháp lý và thư từ trong thời kỳ La Mã Ai Cập cổ đại.
Chữ viết bình dân đã được thay thế bằng chữ Ả Rập để trở thành hệ thống chữ viết chính thức ở Ai Cập trong Thời kỳ hoàng kim của Hồi giáo, nhưng nó vẫn được sử dụng trong một số cộng đồng nhất định.
Những dòng chữ khắc Demotic vẫn có thể được tìm thấy trên tường lăng mộ, đồ gốm và các hiện vật khác có niên đại từ thế kỷ thứ 6 sau Công nguyên.
Các nhà sử học đã có thể hiểu sâu hơn về cuộc sống hàng ngày ở Ai Cập cổ đại thông qua việc nghiên cứu các bản thảo và dòng chữ Demotic, trong đó thường chứa các cuộc trò chuyện hàng ngày và thông tin tiểu sử.
Chữ viết bình dân tiếp tục được sử dụng cùng với các chữ viết khác, chẳng hạn như chữ tượng hình và chữ hieratic, cho đến khi nó không còn được sử dụng vào khoảng thế kỷ thứ 8 sau Công nguyên.
Sự du nhập của Kitô giáo vào Ai Cập trong thời kỳ Hy Lạp hóa đã dẫn đến việc gia tăng việc sử dụng chữ bình dân cho các văn bản tôn giáo và bí tích.
Nghiên cứu về chữ viết Demotic đã góp phần giúp chúng ta hiểu biết hơn về lịch sử Ai Cập cổ đại, đặc biệt là về giai đoạn sau thời các pharaoh và trước cuộc chinh phạt của người Ả Rập.
Mặc dù chữ viết bình dân không còn là hệ thống chữ viết được sử dụng phổ biến nữa, nhưng gần đây đã có nhiều lời kêu gọi khôi phục lại hệ thống chữ viết này như một phương tiện bảo tồn di sản văn hóa Ai Cập và thúc đẩy lòng tự hào về ngôn ngữ trong người dân nước này.