Default
(Tech) tiếng bíp (phát từ máy)
tiếng kêu bíp
/biːp//biːp/Nguồn gốc của từ "beep" không được ghi chép đầy đủ, nhưng người ta tin rằng nó có nguồn gốc từ đầu thế kỷ 20. Một nguồn có thể là âm thanh "beep-beep" do logo của KLM Royal Dutch Airlines tạo ra, có hình máy bay Douglas DC-3 cách điệu với hiệu ứng âm thanh còi đặc trưng. Logo được thiết kế vào những năm 1930 và âm thanh "beep-beep" đã trở thành một nhận dạng thương hiệu dễ nhận biết của hãng hàng không này. Từ "beep" cũng có thể chịu ảnh hưởng từ tượng thanh tiếng Nhật "piping" (), thường được dùng để mô tả âm thanh ngắn, cao độ. Trong tiếng Anh, từ "beep" lần đầu tiên xuất hiện vào những năm 1930 như một thuật ngữ chỉ âm thanh do các hệ thống cảnh báo sớm tạo ra, chẳng hạn như các thiết bị siêu âm được sử dụng trong nông nghiệp và công nghiệp. Từ này trở nên phổ biến vào những năm 1950 và 1960 với sự phát triển của hệ thống báo động và còi điện tử. Ngày nay, từ "beep" được sử dụng rộng rãi để mô tả một loạt các âm thanh ngắn, cao độ.
Default
(Tech) tiếng bíp (phát từ máy)
Đèn báo rẽ của xe kêu bíp khi chúng tôi đến gần ngã tư.
Lò vi sóng kêu bíp báo hiệu thức ăn đã sẵn sàng.
Máy báo khói kêu bíp rất to, báo hiệu có khói trong phòng.
Đồng hồ của tôi kêu bíp mỗi giờ, nhắc nhở tôi nghỉ ngơi và giãn cơ.
Thiết bị GPS kêu bíp để hướng dẫn chúng tôi đi qua khu vực đang thi công.
Điện thoại kêu bíp, báo hiệu tôi có tin nhắn mới.
Thang máy liên tục kêu bíp khi chúng tôi đến tầng mong muốn.
Hệ thống an ninh trong tòa nhà phát ra tiếng bíp định kỳ để đảm bảo hoạt động bình thường.
Chuông cửa kêu bíp theo kiểu Facebook để báo cho chúng tôi biết có người giao hàng ở bên ngoài.
Tiếng bíp trên máy nhắn tin của bác sĩ lại vang lên, nhắc nhở cô rằng cô cần phải gọi lại.