cuống lá
/ˈpetiəʊl//ˈpetiəʊl/The word "petiole" in botanical terminology refers to a stalk-like structure that connects the base of a leaf blade to the stem of a plant. Its origin can be traced back to the ancient Greek language, where it was used to describe the neck of a pitcher plant (genus Sarcopteris). The Greek word "petiōle" literally meant "little foot," due to the way the leaves were attached to the stem of the plant, resembling the feet of an animal. The Latin botanist Gaius Plinius Secundus, commonly known as Pliny the Elder, adopted this term and applied it to other plant species with similar leaf stalks in his writing "Naturalis Historia" around CE 77. Centuries later, in the 17th century, the famous Dutch botanist Jan Swammerdam published a book called "De Bloemeu ontfold" ("The Flower Unfolded"), which contained detailed illustrations and botanical terminology. Swammerdam used the term "petiolus" (from the Latin petiōlus) to describe the stems that connect leaves to stems. This term became widely accepted in the botanical community and is still used today to describe this part of plants. The etymology of this botanical term demonstrates the history and evolution of scientific terminology and our connection to the linguistic roots of the classical world. The Greek word for "little foot" continues to be used in science today as an essential part of plant anatomy, serving as a helpful reminder that the natural world and human history are intimately interlinked.
Lá trên thân cây dương xỉ này có cuống lá dài, mảnh, bám chặt vào thân cây.
Cuống lá của cây súng rộng và phẳng, giúp chúng có thể nổi trên mặt nước tĩnh lặng.
Cuống lá của hoa bluebonnet mỏng manh đến mức một cơn gió nhẹ cũng có thể dễ dàng làm chúng đổ.
Cuống lá của cây thường xuân cong và mềm dẻo, cho phép chúng dễ dàng quấn quanh các cấu trúc xung quanh.
Cuống lá của cây phong lữ dày và cứng cáp, tạo thành nền tảng vững chắc cho lá phát triển.
Cuống lá của cây tre rỗng và có thể chứa đầy nước, giúp chúng hoạt động như một đường dẫn nước tự nhiên.
Cuống lá của cây nắp ấm dài và cong, tạo thành nơi chứa tự nhiên để côn trùng rơi vào và tiêu hóa.
Cuống lá của cây chuối rộng và khỏe, giúp nâng đỡ những quả nặng hơn cho đến khi chín.
Cuống lá của cây súng trong suốt, có thể nhìn rõ rễ cây bên dưới mặt nước.
Cuống lá của cây bắt ruồi Venus ngắn và dày, nhưng chúng co lại nhanh và bắt những con côn trùng nhỏ đậu trên cuống lá.