Definition of mediocrity

mediocritynoun

sự tầm thường

/ˌmiːdiˈɒkrəti//ˌmiːdiˈɑːkrəti/

The word "mediocrity" has its roots in Latin. The Latin noun "mediocritas" means "quality of being mediocre" or "moderation." It is derived from the prefix "medi-" meaning "middle" and the suffix "-critas" meaning "condition" or "quality." In English, the word "mediocrity" was first used in the 15th century to describe something that is neither excellent nor bad, but rather average or ordinary. The term has since been used to describe a lack of exceptional quality, talent, or achievement, often in a negative context. For example, "He's content with mediocrity and doesn't strive for excellence."

Summary
type danh từ
meaningtính chất xoàng, tính chất thường
meaningngười xoàng, người thường
namespace

the fact of being average or not very good

thực tế là ở mức trung bình hoặc không tốt lắm

Example:
  • His acting career started brilliantly, then sank into mediocrity.

    Sự nghiệp diễn xuất của ông bắt đầu một cách rực rỡ, sau đó lại chìm vào sự tầm thường.

a person who is not very good at something

một người không giỏi lắm về một việc gì đó

Example:
  • a brilliant leader, surrounded by mediocrities

    một nhà lãnh đạo tài giỏi, được bao quanh bởi những kẻ tầm thường