Begiwitch
/bɪˈwɪtʃ//bɪˈwɪtʃ/The word "bewitch" has its roots in Old English and Middle English. It comes from the verb "wiccian," which means "to charm or enchant" and is related to the word "witch." In Old English, the word "wicca" referred to a type of magic or sorcery, and the verb "wiccian" was used to describe the act of performing this magic. In Middle English, the word "bewitch" emerged as a combination of "be-" (meaning "to be") and "wicchen" (meaning "to charm"). The word initially had a more neutral connotation, simply meaning "to charm or enthrall." Over time, however, the term began to take on a more negative connotation, implying a sense of dark magic or evil enchantment. Today, the word "bewitch" is often used in a more figurative sense to describe someone or something that has captivated or enchanted us.
to attract or impress somebody so much that they cannot think in a sensible way
thu hút hoặc gây ấn tượng với ai đó nhiều đến mức họ không thể suy nghĩ một cách hợp lý
Anh hoàn toàn bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của cô.
Giai điệu quyến rũ của tiếng sáo đã mê hoặc các loài vật trong rừng, khiến chúng phải nhảy múa quanh đống lửa.
Nụ cười quyến rũ và đôi mắt hút hồn của cô làm anh mê mẩn, khiến anh không nói nên lời và bị mê hoặc.
Màn sương mù kỳ lạ bao phủ khu rừng lúc chạng vạng đã làm mê hoặc người lữ khách, khiến anh ta lạc đường.
Văn xuôi phức tạp của tác giả đã mê hoặc người đọc, đưa họ vào một thế giới khác hẳn với thế giới của họ.
to put a magic spell on somebody
đặt một câu thần chú lên ai đó
Related words and phrases