danh từ
(nghệ thuật) người theo chủ nghĩa biểu hiện
chủ nghĩa biểu hiện
/ɪkˈspreʃənɪst//ɪkˈspreʃənɪst/Thuật ngữ "Chủ nghĩa biểu hiện" xuất hiện vào đầu thế kỷ 20 như một phong trào nghệ thuật mới nhằm truyền tải những trải nghiệm cảm xúc mãnh liệt thay vì mô tả thực tế một cách khách quan. Các nghệ sĩ theo trường phái biểu hiện đã phản ứng lại chủ nghĩa duy lý, chủ nghĩa duy vật và công nghiệp hóa ngày càng gia tăng của xã hội hiện đại, mà họ coi là kìm hãm cảm xúc và sự sáng tạo của cá nhân. Chủ nghĩa biểu hiện bắt nguồn từ Đức, nơi nó được gọi là "Die Brücke" (Cây cầu) và "Der Blaue Reiter" (Người cưỡi ngựa xanh) vào những năm đầu của thế kỷ 20. Các nghệ sĩ theo trường phái biểu hiện tìm cách thể hiện những suy nghĩ, cảm xúc và trải nghiệm sâu thẳm nhất của họ thông qua các tác phẩm nghệ thuật mang tính chủ quan và cảm xúc cao. Họ từ bỏ cách thể hiện thực tế để ủng hộ các hình thức méo mó, phóng đại và tượng trưng, nhấn mạnh vào bản chất của chủ thể hơn là vẻ ngoài của nó. Những người theo trường phái biểu hiện sử dụng màu sắc đậm và sống động, các đường nét tối và đậm, cùng các hình thức động để truyền tải cảm xúc và ý tưởng của họ. Họ cũng sử dụng nhiều kỹ thuật khác nhau như khắc gỗ, cắt dán và dựng phim để tạo ra các tác phẩm sáng tạo và năng động. Chủ nghĩa biểu hiện không chỉ cách mạng hóa nghệ thuật thị giác mà còn ảnh hưởng đến văn học, âm nhạc và sân khấu thông qua việc nhấn mạnh vào biểu hiện chủ quan và cường độ cảm xúc. Ngày nay, thuật ngữ "Chủ nghĩa biểu hiện" vẫn tiếp tục được sử dụng trong các bối cảnh nghệ thuật khác nhau, đóng vai trò như một lời nhắc nhở rằng sự sáng tạo và tự thể hiện là trọng tâm của trải nghiệm con người.
danh từ
(nghệ thuật) người theo chủ nghĩa biểu hiện
Những bức tranh theo trường phái biểu hiện của nghệ sĩ có hình khối xoáy táo bạo và màu sắc rực rỡ truyền tải cường độ cảm xúc sâu sắc.
Phong cách biểu hiện của vở kịch, với những chuyển động phóng đại và bối cảnh méo mó, là lời bình luận mạnh mẽ về tình hình bất ổn chính trị và xã hội thời bấy giờ.
Các nhà thơ theo trường phái biểu hiện đầu thế kỷ 20 đã khám phá các chủ đề về sự cô lập, xa lánh và tâm lý con người thông qua việc sử dụng hình ảnh ấn tượng và ngôn ngữ phi truyền thống.
Nghệ thuật biểu hiện thường sử dụng những hình ảnh méo mó và màu sắc không tự nhiên để tượng trưng cho trạng thái cảm xúc bên trong của nghệ sĩ hoặc chủ thể.
Phong trào biểu hiện có nguồn gốc từ Đức, đặc trưng bởi việc bác bỏ các quy ước nghệ thuật truyền thống để ủng hộ sự thể hiện cá nhân và diễn giải chủ quan.
Trong nhà hát biểu hiện, diễn viên có thể sử dụng biểu cảm khuôn mặt và chuyển động cường điệu để truyền tải cảm xúc mãnh liệt và trạng thái tâm lý bên trong.
Chủ nghĩa biểu hiện xuất hiện như một phản ứng trước tình hình hỗn loạn xã hội và chính trị vào đầu thế kỷ 20, khi các nghệ sĩ sử dụng tác phẩm của mình để thể hiện sự thất vọng và tức giận với thế giới xung quanh.
Phong cách biểu hiện thường được đặc trưng bởi việc sử dụng những đường viền đen đậm và những nét vẽ đậm nét, mang tính cử chỉ, nhấn mạnh năng lượng cảm xúc và cường độ của nghệ thuật.
Phim theo trường phái biểu hiện, với những hình ảnh gây ám ảnh và âm thanh đáng ngại, nhằm đưa người xem vào trải nghiệm nội tâm và cảm xúc.
Phong trào biểu hiện đại diện cho sự thay đổi triệt để khỏi phong cách hàn lâm truyền thống trong quá khứ, nhấn mạnh vào cảm xúc chủ quan và cách thể hiện cá nhân hơn là miêu tả thực tế một cách khách quan.
All matches