danh từ
(triết học) thuyết nhị nguyên
chủ nghĩa nhị nguyên
/ˈdjuːəlɪzəm//ˈduːəlɪzəm/Từ "dualism" có nguồn gốc từ tiếng Latin và tiếng Hy Lạp. Thuật ngữ tiếng Latin "dualis" có nghĩa là "double" hoặc "twofold", và từ tiếng Hy Lạp "duas" có nghĩa là "two". Trong triết học, thuyết nhị nguyên ám chỉ một lý thuyết hoặc khái niệm triết học đặt ra sự tồn tại của hai nguyên lý, bản chất hoặc bản chất cơ bản vốn đối lập với nhau. Thuật ngữ "dualism" lần đầu tiên được sử dụng vào thế kỷ 17 để mô tả khái niệm triết học về thuyết nhị nguyên trái ngược với thuyết nhất nguyên, đặt ra sự tồn tại của một bản chất hoặc nguyên lý cơ bản. Khái niệm thuyết nhị nguyên có nguồn gốc từ triết học Hy Lạp cổ đại, đặc biệt là trong các tác phẩm của Plato và Aristotle. Theo thời gian, thuật ngữ "dualism" đã được sử dụng để mô tả nhiều khái niệm triết học và khoa học, bao gồm thuyết nhị nguyên về tâm trí và cơ thể, thuyết nhị nguyên về thiện và ác, và thuyết nhị nguyên về vật chất và năng lượng.
danh từ
(triết học) thuyết nhị nguyên
the theory that there are two opposite principles in everything, for example good and evil
lý thuyết cho rằng có hai nguyên lý đối lập trong mọi thứ, ví dụ như thiện và ác
the state of having two parts
trạng thái có hai phần