danh từ
(hoá học) xenluloit
chất dẻo
/ˈseljulɔɪd//ˈseljulɔɪd/Từ "celluloid" có nguồn gốc từ cuối thế kỷ 19 để mô tả một loại vật liệu mới đang được phát triển như một giải pháp thay thế cho các vật liệu tự nhiên như ngà voi và mai rùa. Vật liệu này được làm từ một hợp chất gọi là cellulose nitrate, được sản xuất bằng cách xử lý cellulose - một loại polymer tự nhiên có trong thành tế bào thực vật - bằng axit nitric. Tên "celluloid" được đặt ra bởi công ty Mỹ, Eastman Kodak, công ty bắt đầu sản xuất vật liệu mới này vào năm 1887. Ban đầu, họ sử dụng nó để làm phim ảnh, nhưng sớm phát hiện ra rằng nó có thể được đúc thành nhiều hình dạng khác nhau và được sử dụng để làm ra nhiều loại sản phẩm, từ bóng bi-a và cổ áo đến váy và bìa sách. Ban đầu, celluloid là một vật liệu đột phá vì nó nhẹ, chắc và bền, cũng như rẻ hơn so với các vật liệu mà nó thay thế. Tuy nhiên, tính an toàn của nó đã sớm bị đặt dấu hỏi, vì người ta phát hiện ra rằng vật liệu này có thể phân hủy trong một số điều kiện nhất định, giải phóng khí độc và dễ cháy. Điều này dẫn đến một số thảm họa chết người trong rạp chiếu phim, cũng như lệnh cấm sử dụng celluloid trên toàn cầu trong phim. Ngày nay, celluloid phần lớn đã được thay thế bằng các vật liệu ổn định và an toàn hơn, nhưng di sản của nó vẫn tồn tại trong nhiều sản phẩm từng được làm từ nó, và trong tiếng Anh, nơi tên của nó vẫn tiếp tục được sử dụng để mô tả nhiều thứ, từ cuộn phim đến quân cờ celluloid và váy celluloid.
danh từ
(hoá học) xenluloit
a thin clear plastic material made in sheets, used in the past for cinema film
một loại vật liệu nhựa mỏng trong suốt được làm thành tấm, trước đây được sử dụng cho phim điện ảnh
used as a way of referring to films
được sử dụng như một cách để ám chỉ phim ảnh