danh từ
(từ Mỹ,nghĩa Mỹ), (từ lóng) cú đấm
ngoại động từ
(từ Mỹ,nghĩa Mỹ), (từ lóng) đấm nện
đập
/bɒp//bɑːp/Từ "bop" có một lịch sử hấp dẫn! Thuật ngữ này bắt nguồn từ phương ngữ tiếng Anh bản xứ của người Mỹ gốc Phi (AAVE) vào những năm 1940. Người ta tin rằng nó đã phát triển từ thuật ngữ lóng "bob", dùng để chỉ một loại nhạc jazz. Tuy nhiên, theo nhà ngôn ngữ học John McWhorter, thuật ngữ "bop" đã trở nên phổ biến vào những năm 1940 với sự xuất hiện của bebop, một phong cách nhạc jazz nhanh và phức tạp. Ban đầu, "bop" có nghĩa là "ném xuống" hoặc "ứng biến" theo nghĩa âm nhạc. Theo thời gian, nó có thêm nhiều nghĩa khác, chẳng hạn như "nhảy" hoặc "di chuyển" theo nhịp điệu của âm nhạc. Vào những năm 1950 và 1960, "bop" đã trở thành thuật ngữ bao hàm nhiều thể loại nhạc khác nhau, bao gồm nhạc rock, nhạc pop và R&B. Ngày nay, "bop" được sử dụng rộng rãi để mô tả bất kỳ bài hát hấp dẫn và sôi động nào khiến mọi người phải nhún nhảy. Nguồn gốc của nó có thể bắt nguồn từ nhạc jazz, nhưng tính linh hoạt của nó đã biến nó thành một yếu tố chính trong văn hóa âm nhạc hiện đại.
danh từ
(từ Mỹ,nghĩa Mỹ), (từ lóng) cú đấm
ngoại động từ
(từ Mỹ,nghĩa Mỹ), (từ lóng) đấm nện
a dance to pop music; a social event at which people dance to pop music
một điệu nhảy theo nhạc pop; một sự kiện xã hội mà mọi người nhảy theo nhạc pop
Bạn có muốn thử một chút không?
Tối nay có một buổi tiệc ở hội trường làng.
a type of jazz with complicated rhythms
một loại nhạc jazz có nhịp điệu phức tạp