Sandy began a job as an elementary school counselor and
she was eager to help. One day during recess she noticed a girl standing by
herself on one side of a playing field while the rest of the kids enjoyed a game
of soccer at the other.Sandy bắt đầu công việc của một tư vấn viên tại một trường cấp hai và cô rất muốn giúp đỡ người khác. Một ngày trong giờ ra chơi cô để ý thấy một bé gái cứ đứng một mình tại một góc sân chơi trong khi những đứa trẻ khác đang hăng say chơi bóng đá ở một góc sân khác.
Sandy approached and asked if she was all right. The
girl said she was. A little while later, however, Sandy noticed the girl was in
the same spot, still by herself.Sandy đến bên đứa bé và hỏi nó có ổn không. Cô bé bảo vẫn ổn. Tuy nhiên một lúc sau Sandy thấy cô bé vẫn đứng yên chỗ đó một mình.
Approaching again, Sandy offered, "Would you like me to
be your friend?" The girl hesitated, then said, "Okay," looking at the woman
suspiciously.Sandy lại đến gặp cô bé và đề nghị: "Cháu có muốn cô làm bạn của cháu không? Cô bé lưỡng lự rồi nói "Được ạ", và nhìn Sandy một cách nghi ngờ.
Feeling she was making progress, Sandy then asked, "Why
are you standing here all alone?" "Because," the little girl said with great
exasperation, "I'm the goalie!"Thấy mình đã đạt được một bước tiến, Sandy hỏi tiếp. "Tại sao cháu lại đứng đây một mình?". "Bởi vì", cô bé nói với vẻ bực tức, "Cháu là thủ gôn"