bẫy
/sneə(r)//sner/The word "snare" originates from Old English and Old Norse. In Old English, the verb "snaran" meant "to ensnare" or "to entangle", and was translated from the Latin word "snares", which referred to a trap or a snare. This Latin word is derived from the verb "snāre", which means "to grab" or "to seize". The Old Norse word "snara" and the Old English "snaran" both carried a sense of trapping or catching something, often in a clever or deceitful way. Over time, the spelling and meaning of the word evolved to encompass a range of senses, including a device for catching animals, a trap, a treacherous or deceitful situation, and even a type of musical instrument. Today, the word "snare" has a wide range of meanings and applications.
a device used for catching small animals and birds, especially one that holds their leg so that they cannot escape
một dụng cụ dùng để bắt các loài động vật và chim nhỏ, đặc biệt là dụng cụ giữ chân chúng để chúng không thể trốn thoát
Chân thỏ đã mắc bẫy.
Related words and phrases
a situation which seems attractive but is unpleasant and difficult to escape from
một tình huống có vẻ hấp dẫn nhưng lại khó chịu và khó thoát khỏi
Cuộc sống thành thị có thể đầy cạm bẫy đối với giới trẻ.
the metal strings that are stretched across the bottom of a snare drum
những sợi dây kim loại được căng ngang đáy trống bẫy
All matches