Definition of neoclassical

neoclassicaladjective

tân cổ điển

/ˌniːəʊˈklæsɪkl//ˌniːəʊˈklæsɪkl/

The term "neoclassical" originated in the late 18th century to describe the revival of classical Greek and Roman styles in art, architecture, and literature. The prefix "neo" means "new" or "renewed," indicating that this was a new movement that drew inspiration from the classical past. During the Enlightenment, many intellectuals and artists believed that ancient Greek and Roman civilization represented a model of order, rationality, and beauty that could be applied to modern societies. This led to a proliferation of neoclassical works in various forms of expression, including sculpture, painting, and architecture. The neoclassical movement emphasized simplicity, purity of form, and a emphasis on mathematical harmonies, derived from classical principles such as perspective and symmetry. The intended effect was a sense of order, dignity, and idealized beauty that celebrated the human form and the qualities of the classical world. In summary, the word "neoclassical" therefore refers to a style that draws on classical models while seeking to update them for contemporary tastes and values. It represents a dynamic dialogue between the past and the present that continues to influence contemporary art and culture today.

Summary
typetính từ
meaningtân cổ điển
namespace
Example:
  • The neoclassical architecture of the Supreme Court building in Washington D.C. Is a stunning example of the revival of classical design elements during the 18th and 19th centuries.

    Kiến trúc tân cổ điển của tòa nhà Tòa án Tối cao ở Washington D.C. là một ví dụ tuyệt vời về sự hồi sinh của các yếu tố thiết kế cổ điển trong thế kỷ 18 và 19.

  • Many neoclassical paintings from the time of the French Enlightenment portrayed ideals such as reason, intellect, and humanism.

    Nhiều bức tranh tân cổ điển từ thời Khai sáng của Pháp mô tả những lý tưởng như lý trí, trí tuệ và chủ nghĩa nhân văn.

  • The neoclassical style of the recent Olympic Stadium in Athens, Greece, showcases a contemporary interpretation of ancient Greek architecture.

    Phong cách tân cổ điển của Sân vận động Olympic mới ở Athens, Hy Lạp, thể hiện cách diễn giải đương đại về kiến ​​trúc Hy Lạp cổ đại.

  • Neoclassical literature often drew inspiration from classical mythology, as seen in the works of Vissarion Belinsky and Aleksandr Pushkin.

    Văn học tân cổ điển thường lấy cảm hứng từ thần thoại cổ điển, như có thể thấy trong các tác phẩm của Vissarion Belinsky và Aleksandr Pushkin.

  • John Keats' poem "Ode on a Grecian Urn" is a neoclassical masterpiece that glorified classical ideals such as beauty, immortality, and harmony.

    Bài thơ "Ode on a Grecian Urn" của John Keats là một kiệt tác tân cổ điển tôn vinh những lý tưởng cổ điển như vẻ đẹp, sự bất tử và sự hài hòa.

  • Neoclassical sculptures depicting human figures during this era emphasized simplicity, grace, and balance.

    Các tác phẩm điêu khắc tân cổ điển mô tả hình dáng con người trong thời đại này nhấn mạnh vào sự đơn giản, duyên dáng và cân bằng.

  • Neoclassical fashion of the 1920s and 1930s was marked by clean, tailored cuts and a revival of classic shapes like columns, in emulation of ancient Greek and Roman styles.

    Thời trang tân cổ điển của những năm 1920 và 1930 được đánh dấu bằng những đường cắt may gọn gàng, tinh tế và sự hồi sinh của những hình dạng cổ điển như cột, mô phỏng theo phong cách Hy Lạp và La Mã cổ đại.

  • The neoclassical literary movement from the late 18th century was marked by a focus on rationality, clarity, and classical models.

    Phong trào văn học tân cổ điển từ cuối thế kỷ 18 được đánh dấu bằng sự tập trung vào tính hợp lý, sự rõ ràng và các mô hình cổ điển.

  • Neoclassical music emphasized simplicity, symmetry, and harmony, drawing inspiration from the works of ancient Greek composers.

    Âm nhạc tân cổ điển nhấn mạnh vào sự đơn giản, đối xứng và hài hòa, lấy cảm hứng từ các tác phẩm của các nhà soạn nhạc Hy Lạp cổ đại.

  • The neoclassical movement in art, architecture, and literature was a response to the excesses and emotionalism of the preceding Baroque and Rococo eras and advocated a return to classical values, such as reason, clarity, and humanism.

    Phong trào tân cổ điển trong nghệ thuật, kiến ​​trúc và văn học là phản ứng trước sự thái quá và cảm tính của thời kỳ Baroque và Rococo trước đó và ủng hộ sự trở lại với các giá trị cổ điển như lý trí, sự rõ ràng và chủ nghĩa nhân văn.