Monk
/mʌŋk//mʌŋk/The word "monk" derives from the Greek word "μοναχός" (monachos), which means "solitary" or "living alone." This term was commonly used to describe ascetics who retired to the countryside to live a simple and contemplative life of prayer and fasting. In the early Christian church, these solitary figures were known as hermits. However, over time, groups of hermits began to live in close proximity to share resources and support each other in their spiritual pursuits. These communities, generally consisting of men, became known as monastic communities, and the individuals who lived within them became known as monks. The term "monk" first appeared in English during the Anglo-Saxon period, around the 8th century, when monasticism began to spread throughout Europe. The word is derived from the Old English "mūnac," which literally translates to "one living in solitude." The origins of the Greek word "monachos" can be traced back to the 4th century when the Desert Fathers, a group of early Christian ascetics, began to retreat to the Egyptian desert to live in isolation. They saw monasticism as a way to flee the distractions of the world and focus solely on their spiritual lives. Over the centuries, the role and significance of monks have evolved, but the origins of the word and the philosophy behind it remain deeply rooted in Christian tradition. Today, monks continue to play a vital role in many religious communities, generally living in retreats or monasteries, carrying out their spiritual practices, and sometimes serving their communities as teachers, healers, or custodians of sacred texts.
Nhà sư ngồi lặng lẽ trong phòng của mình, đắm chìm vào lời cầu nguyện và thiền định.
Tu viện là nơi sinh sống của hàng chục nhà sư đã cống hiến cả cuộc đời cho việc phục vụ và tâm linh.
Nhà sư này đã tuyên thệ giữ mình trong sạch, nghèo khó và vâng lời khi gia nhập giáo đoàn cách đây gần một thập kỷ.
Tôi đã từng đến thăm một tu viện và vô cùng ngạc nhiên trước không gian thanh bình và niềm hạnh phúc tỏa ra từ các nhà sư.
Nhà sư sống một cuộc sống giản dị, tự giác và sám hối, tìm kiếm sự giác ngộ thông qua việc ăn chay và im lặng.
Thư viện tu viện lưu giữ các bản thảo và văn bản cổ, một số được viết bởi các nhà sư đáng kính từ nhiều thế kỷ trước.
Chiếc áo choàng của nhà sư có màu nâu giản dị, biểu tượng cho sự từ bỏ thú vui trần tục và theo đuổi mục đích cao cả hơn.
Các nhà sư đồng thanh tụng kinh, giọng hát của họ hòa vào nhau tạo nên một giai điệu êm dịu.
Tu viện chào đón khách, tạo cơ hội cho các linh mục và học giả dành thời gian suy ngẫm và học tập cùng các nhà sư.
Trong một thế giới tràn ngập chủ nghĩa vật chất và lòng tham, nhà sư đã tìm thấy sự mãn nguyện thực sự trong sự giản dị và tĩnh lặng của cuộc sống tu hành.
All matches