Definition of mixed metaphor

mixed metaphornoun

ẩn dụ hỗn hợp

/ˌmɪkst ˈmetəfə(r)//ˌmɪkst ˈmetəfər/

The phrase "mixed metaphor" refers to combining two or more metaphors in a single expression, resulting in a confusing or nonsensical mixture. The term itself has a rich history, dating back to the 17th century. The origins of the phrase can be traced back to the ancient Greek philosopher Aristotle, who introduced the concept of metaphor in his book "Poetics." Metaphor is a literary device that compares two apparently unrelated things to explain or illustrate a concept. For example, "life is a journey" is a metaphor comparing life to a journey. The use of mixed metaphors, however, can produce nonsensical or confusing results. For instance, the expression "he似了 an orange after I gave him a banana" combines two metaphors, "seem" and "turned into," in a jarring and nonsensical way. The first written use of the term "mixed metaphor" can be traced back to the poet John Dryden's essay "Of Mixed Language," published in 1672. Dryden defined mixed metaphors as "two metaphors joyned in one member of speech impossible to be understood." The phrase became more commonly used in the 18th century, appearing in the works of Alexander Pope, Samuel Johnson, and other prominent writers of the time. In 2003, the Oxford English Dictionary officially defined the term as "the use of two or more metaphors in combination, creating a confused and nonsensical image." Thus, over time, the term "mixed metaphor" has developed to specifically refer to the combination of multiple metaphors, which results in a lack of clarity and coherence in the expression.

namespace
Example:
  • He was a racing stampede of emotions, his heart a thunderstorm of conflicting feelings.

    Anh ấy là một cuộc chạy đua của những cảm xúc, trái tim anh ấy là một cơn bão của những cảm xúc mâu thuẫn.

  • Her laughter was a symphony of snorts and giggles, her smile a kaleidoscope of joy and mirth.

    Tiếng cười của cô là một bản giao hưởng của tiếng khịt mũi và tiếng khúc khích, nụ cười của cô là sự kết hợp của niềm vui và sự hân hoan.

  • His voice was a guitar solo of melodic silence, his words a wildfire of eloquence.

    Giọng hát của ông là một bản độc tấu guitar du dương im lặng, lời nói của ông là một ngọn lửa hùng biện.

  • She was a garden of mixed emotions, bursting with the fragrance of hope and the sting of disappointment.

    Cô ấy là một khu vườn đầy cảm xúc lẫn lộn, tràn ngập hương thơm của hy vọng và nỗi thất vọng cay đắng.

  • The conversation was a jigsaw puzzle of disjointed analogies and disorganized thoughts.

    Cuộc trò chuyện giống như một trò chơi xếp hình gồm những phép so sánh rời rạc và những suy nghĩ không có tổ chức.

  • She was a blazing inferno of passion and an icy snowstorm of restraint, all wrapped up in one enigmatic being.

    Cô ấy là ngọn lửa đam mê bùng cháy và cơn bão tuyết giá lạnh của sự kiềm chế, tất cả đều được gói gọn trong một con người bí ẩn.

  • His gestures were a mishmash of exaggerated expression and restrained uncertainty, as if he was struggling to reconcile two opposing sides of himself.

    Cử chỉ của ông là sự pha trộn giữa biểu cảm cường điệu và sự không chắc chắn được kiềm chế, như thể ông đang đấu tranh để hòa giải hai mặt đối lập của chính mình.

  • The ambiance was a cornucopia of contrasts - a chaotic fusion of hustle and bustle, tranquility and cacophony, and calmness and conundrum.

    Bầu không khí tràn ngập những sự tương phản - sự pha trộn hỗn loạn giữa sự hối hả và nhộn nhịp, giữa sự yên tĩnh và hỗn loạn, giữa sự bình tĩnh và khó hiểu.

  • His facial expressions were a chameleonic blend of repugnance and acceptance, as if he was torn between two entirely different concepts - love and hate.

    Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta là sự pha trộn giữa sự ghê tởm và chấp nhận, như thể anh ta bị giằng xé giữa hai khái niệm hoàn toàn khác nhau - yêu và ghét.

  • Her look was a mosaic of hopefulness and despair, courage and vulnerability, all welded together in one eloquent visage.

    Ánh mắt của cô là sự kết hợp của hy vọng và tuyệt vọng, lòng can đảm và sự yếu đuối, tất cả hòa quyện vào nhau trong một khuôn mặt hùng hồn.