chớp, sấm chớp
/ˈlʌɪtnɪŋ/The word "lightning" has its roots in Old English. The earliest recorded use of the word is in the 8th century poem "Beowulf," where it is written as "lēohtning." This is derived from the Old English words "lēoht," meaning "light," and "ning," meaning "stroke" or "blow." Over time, the word evolved to "lightning" in Middle English, and its modern spelling and meaning have remained largely unchanged. It's worth noting that the word "lightning" is often used to describe both the electrical discharge that we see in the sky as well as the brief flash of light that accompanies it. This dual meaning is thought to have arisen from the fact that ancient people would often see the flash of light before the sound of thunder, leading them to associate the two phenomena. Today, we understand the scientific explanation for lightning, but the word remains a reminder of the awe-inspiring power of nature.
Những tia chớp sáng rực bầu trời khi cơn bão đang tiến tới.
Ngay lập tức, một tia sét đánh trúng vào cây, làm sáng rực cả khu vực.
Tiếng sấm rung chuyển cửa sổ khi tia chớp lóe sáng bên ngoài.
Trong cơn bão mùa hè, những tia sét nhảy múa trên bầu trời, tạo nên màn trình diễn ánh sáng và điện rực rỡ.
Ánh sáng của tia sét chiếu sáng những khuôn mặt sợ hãi của những người đi bộ đường dài đang ẩn núp dưới mỏm đá.
Tia sét như muốn xé bầu trời ra làm đôi, làm sáng bừng cả quang cảnh như ban ngày.
Điện tích của tia sét lan truyền trong không khí, khiến người ta rùng mình.
Sau cơn mưa rào, không khí tràn ngập mùi đất tươi và ký ức xa xăm về những tia sét dữ dội.
Tia sét đánh gần đến mức khiến tóc gáy dựng đứng, khiến người ta rùng mình.
Tia sét soi sáng con đường cho người đi bộ bị lạc, dẫn họ trở về nơi an toàn.