hài hòa
/hɑːˈmɒnɪk//hɑːrˈmɑːnɪk/The word "harmonic" has its roots in ancient Greek. The Greek word "harmonic" (ἁρμleasing)/ "harmonia" (ἁρμοανία) means "joint", "fit", or "coordinated". In music, harmony refers to the combination of multiple pitches sounding simultaneously. The term was first used in English in the 15th century to describe the concept of harmony in music. The word is derived from the Greek myth of Pan and Apollo, where Pan brought harmony to the music of the gods by breaking his reed pipe. The word "harmonia" was used to describe the "harmony" or "joint" effect of the different sounds. Over time, the term has expanded to include other fields such as physics, where it refers to the combination of frequencies that produce a pleasing sound.
Tiến trình hòa âm của tứ tấu đàn dây trong chương cuối tạo nên bầu không khí yên bình và thanh thản.
Giọng rung hài hòa của ca sĩ đã mang đến cho bài hát một kết cấu phong phú và mượt mà.
Chuỗi hài hòa tạo ra các mô hình lặp đi lặp lại trong giai điệu của chuông gió.
Việc người chơi kèn trumpet sử dụng những âm thanh hài hòa làm tăng thêm chiều sâu cảm xúc của bản ballad.
Âm giai thứ hài hòa của nghệ sĩ guitar mang đến chất lượng u ám và dữ dội cho đoạn độc tấu.
Những âm điệu hài hòa trong âm thanh của đàn organ nhà thờ lấp đầy thánh đường với sự cộng hưởng thánh thiện và thanh thoát.
Kỹ thuật rung âm của người thổi sáo đã mang đến nét thanh lịch và tinh tế cho bản concerto.
Những khoảng hòa âm trong tác phẩm của nhóm nhạc gamelan tạo nên bầu không khí âm vang và yên bình.
Sự kết hợp hài hòa giữa đàn violin và đàn cello tạo nên một bản song ca hài hòa và gắn kết.
Sự tiến triển hài hòa trong phần ngẫu hứng của ban nhạc jazz biểu thị một cách tiếp cận âm nhạc sáng tạo và mang tính thử nghiệm.
All matches