Definition of ad hominem

ad hominemadjective, adverb

với con người

/ˌæd ˈhɒmɪnem//ˌæd ˈhɑːmɪnem/

The term "ad hominem" is a Latin phrase that translates to "to the person." In logic and rhetoric, it is used to describe a fallacious argumentative strategy where an argument is rebutted by attacking the character, motives, or other irrelevant attributes of the person making the argument, rather than addressing the substance of their argument itself. The use of ad hominem attacks is commonly encountered in political and social debates, as well as in everyday arguments. However, it is considered a logical fallacy because it diverts the discussion away from the underlying issue and instead focuses on personal attributes that are not relevant to the merits of the argument being made. The origins of the term "ad hominem" can be traced back to classical Roman history, where it was commonly employed by orators in legal and political debates as an effective tactic for discrediting their opponents. The technique was employed by Cicero, one of the most respected Roman orators, who used it in his own arguments and also criticized others for using it improperly. In modern times, the term "ad hominem" has gained widespread usage in academic and intellectual discussions, where it is often employed as a cautionary reminder that personal attacks do not constitute valid arguments and can impede productive communication and dialogue. Simultaneously, logical fallacy scholars have argued that ad hominem attacks should be differentiated based on their context, with some types of personal criticisms being justified and appropriate in specific instances. In conclusion, the term "ad hominem" encompasses a well-established traditional rhetorical strategy of attacking a person rather than their arguments, rooted in ancient Roman history, that is still relevant in argumentative rhetoric today. Its continued usage highlights the importance of making a distinction between legitimate and illegitimate personal criticisms while engaging in a dialogue.

namespace
Example:
  • In response to my criticisms of his policy proposal, the politician accused me of being a naive idealist rather than addressing the flaws in my arguments. This is a classic case of ad hominem fallacy.

    Để đáp lại những lời chỉ trích của tôi về đề xuất chính sách của ông, chính trị gia này đã cáo buộc tôi là một người theo chủ nghĩa duy tâm ngây thơ thay vì giải quyết những sai sót trong lập luận của tôi. Đây là một trường hợp điển hình của ngụy biện ad hominem.

  • During the debate, the opponents repeatedly made personal attacks on each other instead of addressing the issues at hand. This only revealed their inability to defend their own arguments with logic and evidence.

    Trong suốt cuộc tranh luận, những người phản đối liên tục công kích lẫn nhau thay vì giải quyết các vấn đề đang được thảo luận. Điều này chỉ cho thấy họ không có khả năng bảo vệ lập luận của mình bằng logic và bằng chứng.

  • The activist dismissed the scientist's findings by implying that she was being paid off by big pharmaceutical companies. This is a logical fallacy, as it does not address the scientific evidence itself.

    Nhà hoạt động đã bác bỏ những phát hiện của nhà khoa học bằng cách ám chỉ rằng bà đã được các công ty dược phẩm lớn trả tiền. Đây là một ngụy biện logic vì nó không đề cập đến bằng chứng khoa học.

  • The commentator claimed that the artist's work was unsophisticated because she was a woman, ignoring the fact that she had won numerous prestigious awards for her art. This is a fallacy of irrelevant prejudice, or ad hominem.

    Người bình luận cho rằng tác phẩm của nghệ sĩ này không tinh tế vì bà là phụ nữ, bỏ qua thực tế là bà đã giành được nhiều giải thưởng danh giá cho nghệ thuật của mình. Đây là ngụy biện của định kiến ​​không liên quan, hay ad hominem.

  • In the TV debate, the politician made a sarcastic joke about his opponent's accent, trying to distract from the fact that he had no answers to the tough questions that were being asked. This is a nasty form of ad hominem attack.

    Trong cuộc tranh luận trên TV, chính trị gia đã nói đùa một cách mỉa mai về giọng của đối thủ, cố gắng đánh lạc hướng sự chú ý khỏi thực tế là ông không có câu trả lời cho những câu hỏi khó được đặt ra. Đây là một hình thức tấn công cá nhân khó chịu.

  • The president accused his critics of being unpatriotic and sympathetic to terrorists, instead of addressing their legitimate concerns about the government's actions. This is a common fallacy of ad hominem, which seeks to undermine the person rather than the argument.

    Tổng thống cáo buộc những người chỉ trích mình là không yêu nước và thông cảm với bọn khủng bố, thay vì giải quyết những lo ngại chính đáng của họ về hành động của chính phủ. Đây là một ngụy biện thường gặp của ad hominem, nhằm hạ thấp con người hơn là lập luận.

  • The pundit called the journalist a liar, without providing any evidence to support his claim. This is an example of ad hominem, which is a fallacious argument that tries to discredit someone by attacking their character rather than their ideas.

    Nhà bình luận gọi nhà báo là kẻ nói dối, mà không đưa ra bất kỳ bằng chứng nào để hỗ trợ cho tuyên bố của mình. Đây là một ví dụ về ad hominem, một lập luận sai lầm cố gắng làm mất uy tín của ai đó bằng cách tấn công vào tính cách của họ thay vì ý tưởng của họ.

  • During the courtroom trial, the prosecutor repeatedly interrupted and insulted the defense attorney, hoping to intimidate her into making mistakes. This is a fallacy of ad hominem, which aims to win an argument by attacking the person rather than presenting a strong case.

    Trong phiên tòa xét xử, công tố viên liên tục ngắt lời và xúc phạm luật sư bào chữa, với hy vọng đe dọa cô ấy phạm sai lầm. Đây là ngụy biện ad hominem, nhằm mục đích giành chiến thắng trong một cuộc tranh luận bằng cách tấn công người đó thay vì trình bày một vụ án mạnh mẽ.

  • The spokesperson dismissed the opponent's fast talk as nothing but hot air, without addressing the specific points being made. This is a common fallacy of ad hominem, which is an attempt to win an argument by attacking the person rather than addressing their argument.

    Người phát ngôn bác bỏ lời nói nhanh của đối thủ chỉ là lời nói suông, không đề cập đến những điểm cụ thể đang được nêu ra. Đây là một ngụy biện thường gặp của ad hominem, tức là cố gắng giành chiến thắng trong một cuộc tranh luận bằng cách tấn công người khác thay vì giải quyết lập luận của họ.

  • The speaker called his opponent a wooden-headed fool, implying that he was too dumb

    Người nói gọi đối thủ của mình là kẻ ngốc đầu gỗ, ngụ ý rằng anh ta quá ngu ngốc